Diễn đàn Lớp 12c7- Một thời để nhớ - Trường cũ tình xưa
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Nơi gặp gỡ những thành viên lớp 12 C7 (2001-2004)

°º¤ø,¸¸,ø¤º°`°º¤ø,¸ (Diễn đàn đang trong thời kỳ khó khăn, bạn hãy giúp đỡ diễn đàn bằng cách đóng góp những bài viết giá trị) °º¤ø,¸¸,ø¤º°`°º¤ø,¸
»-(¯`v´¯)-» (Chào mừng đến với diễn đàn!) »-(¯`v´¯)-»
Thông báo: Thành viên vào diễn đàn bằng địa chỉ https://lop12c7.forumvi.net để nhận được sự hỗ trợ tốt nhất!
Diễn đàn lớp 12c7 chính thức hoạt động trở lại từ ngày 01.02.2011 với tên miền mới http://diendan12c7.tk

You are not connected. Please login or register

Trẻ con thường rất sâu sắc

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

BichDiem

BichDiem
Lớp 7
Lớp 7

Một người đàn ông già yếu đến sống với cậu con trai, con dâu, và đứa cháu trai bốn tuổi. Đôi bàn tay ông run rẩy, mắt mờ và bước đi không còn vững nữa. Buổi tối cả nhà quây quần bên bàn ăn. Nhưng tay run và mắt mờ của ông cụ làm cho chuyện
ăn uống khó khăn hơn. Thức ăn thường đổ xuống sàn nhà. Mỗi khi ông cố bưng ly sữa thì lại hay bị đổ xuống khăn trải bàn. Cậu con trai và cô con dâu ngày càng bực mình vì chuyện đó. “Chúng ta phải làm gì đó cho ông cụ,” cô con dâu nói. “Chúng ta đã có quá đủ những vết sữa, thức ăn rơi vãi trên sàn nhà.”

Vì vậy cậu con trai và vợ đặt một cái bàn ăn nhỏ trong góc phòng cho ông. Nơi đó, ông thui thủi ăn một mình, trong lúc con cháu đang vui vẻ ăn tối trên một bàn ăn đúng nghĩa. Từ lúc ông làm bể một hai cái chén gì đó, bữa ăn của ông được phục vụ trong một cái tô bằng gỗ. Chứng nào tật nấy, mỗi khi ông cụ làm rơi cái nĩa hay làm vơi thức ăn xuống sàn là hai vợ chồng đứa con trai chì chiết ông. Cậu bé bốn tuổi nhìn mọi thứ trong im lặng!

Một buổi chiều nọ, trước buổi cơm tối, người cha- cậu con trai của ông cụ - thấy đứa con trai của mình đang lúi húi với những mảnh gỗ vụn nằm trên sàn nhà. Người cha âu yếm hỏi đứa con: “Con đang làm gì thế, con trai?”. Cậu bé trả lời cũng ngọt ngào không kém: Ô, con đang làm một cái tô nhỏ để cha và mẹ dung đựng thức ăn khi về già .” Cậu bé mỉm cười rồi lại tiếp tục công việc của mình.

Những lời nói của cậu bé làm sốc đôi vợ chồng trẻ đến nỗi họ chẳng còn biết nói gì hơn. Nước mắt bắt đầu chảy dài trên đôi gò má của họ. Dù không nói lời nào nhưng cả hai biết chắc phải làm gì. Tối đó, anh nắm lấy bàn tay run rẩy của người cha mình, và một cách tử tế, anh dẫn cha mình tới bàn ăn của gia đình.

Trong chuỗi ngày còn lại của mình, ông cụ được quây quần cùng con cháu. Và vì một lý do nào đó, cả câu con trai và vợ anh không còn để ý đến chuyện nĩa rơi, sữa đổ, hay khăn trải bàn bị bẩn nữa.

❤❤❤

Trẻ con thường rất sâu sắc. Mắt của chúng biết quan sát, tai chúng rất chịu nghe, và đầu óc chúng tích cực xử lý những thông tin mà chúng tiếp nhận được. Nếu chúng thấy chúng ta tạo ra một không khí hạnh phúc cho mọi thành viên trong gia đình, chúng sẽ sao chép thái độ đó cho suốt cuộc đời chúng. Ngày tháng sống bên cha mẹ là những khối gạch dựng nên tương lai của con trẻ.
(ST cafe cuoi)

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết